Trong năm đầu kiến quốc của Đông Hán, tình hình biên giới trở nên nguy cấp khi Hung Nô từ phương Bắc bắt đầu lợi dụng cơ hội để thôn tính Tây Vực, đồng thời khống chế Con Đường Tơ Lụa - huyết mạch thương mại quan trọng của thời đại. Để đối phó với tình hình này, nhà Hán quyết định cử Ban Siêu đến Tây Vực với nhiệm vụ mở lại Con Đường Tơ Lụa, đảm bảo sự lưu thông và an toàn cho các thương nhân. Tuy nhiên, trước sự cướp bóc tàn bạo của Hung Nô, Tư Mã Cảnh Cung - một vị tướng tài ba của nhà Hán, đã thực hiện một chiến thuật táo bạo. Ông dẫn đầu quân đội Hán và triển khai một kế hoạch tinh tế, thành công trong việc bắt sống hoàng tử của Hung Nô. Chiến công này không chỉ giúp ông được thăng chức mà còn củng cố vị thế của nhà Hán tại vùng biên giới. Sau đó, Tư Mã Cảnh Cung được giao nhiệm vụ trấn thủ tại Kim Bồ Thành, tiền đồn quan trọng của tiền triều. Tuy nhiên, Thiền Vu của Hung Nô vẫn chưa từ bỏ ý đồ xâm lược. Trong cơn giận dữ ngút trời, ông ta quyết định tung ra 20.000 kỵ binh tinh nhuệ để tấn công Kim Bồ. Khi đó, trong thành chỉ có hơn 300 chiến binh dưới sự chỉ huy của Cảnh Cung, tạo nên một tình thế sinh tử đầy cam go. Trước tình thế tuyệt vọng, Tư Mã Cảnh Cung đã quyết định điều chuyển lực lượng để bảo vệ Thành phố Kashgar, nơi được coi là dễ thủ khó công. Đây là một quyết định táo bạo và chiến lược, nhằm tận dụng ưu thế về địa hình và tập trung lực lượng để chống lại kẻ thù. Cuộc chiến sau đó đã trở thành một trang sử vang danh thiên cổ, khi 13 dũng tướng dưới sự lãnh đạo của Tư Mã Cảnh Cung đã chiến đấu dũng cảm, hy sinh vì tổ quốc và bảo vệ thành công Kim Bồ. Chiến công này không chỉ thể hiện tinh thần kiên cường và lòng dũng cảm của các chiến binh Hán mà còn khẳng định vị thế vững chắc của nhà Hán tại vùng biên giới, góp phần bảo vệ Con Đường Tơ Lụa và đảm bảo sự lưu thông thương mại quan trọng của thời đại.
Trong năm đầu kiến quốc của Đông Hán, tình hình biên giới trở nên nguy cấp khi Hung Nô từ phương Bắc bắt đầu lợi dụng cơ hội để thôn tính Tây Vực, đồng thời khống chế Con Đường Tơ Lụa - huyết mạch thương mại quan trọng của thời đại. Để đối phó với tình hình này, nhà Hán quyết định cử Ban Siêu đến Tây Vực với nhiệm vụ mở lại Con Đường Tơ Lụa, đảm bảo sự lưu thông và an toàn cho các thương nhân. Tuy nhiên, trước sự cướp bóc tàn bạo của Hung Nô, Tư Mã Cảnh Cung - một vị tướng tài ba của nhà Hán, đã thực hiện một chiến thuật táo bạo. Ông dẫn đầu quân đội Hán và triển khai một kế hoạch tinh tế, thành công trong việc bắt sống hoàng tử của Hung Nô. Chiến công này không chỉ giúp ông được thăng chức mà còn củng cố vị thế của nhà Hán tại vùng biên giới. Sau đó, Tư Mã Cảnh Cung được giao nhiệm vụ trấn thủ tại Kim Bồ Thành, tiền đồn quan trọng của tiền triều. Tuy nhiên, Thiền Vu của Hung Nô vẫn chưa từ bỏ ý đồ xâm lược. Trong cơn giận dữ ngút trời, ông ta quyết định tung ra 20.000 kỵ binh tinh nhuệ để tấn công Kim Bồ. Khi đó, trong thành chỉ có hơn 300 chiến binh dưới sự chỉ huy của Cảnh Cung, tạo nên một tình thế sinh tử đầy cam go. Trước tình thế tuyệt vọng, Tư Mã Cảnh Cung đã quyết định điều chuyển lực lượng để bảo vệ Thành phố Kashgar, nơi được coi là dễ thủ khó công. Đây là một quyết định táo bạo và chiến lược, nhằm tận dụng ưu thế về địa hình và tập trung lực lượng để chống lại kẻ thù. Cuộc chiến sau đó đã trở thành một trang sử vang danh thiên cổ, khi 13 dũng tướng dưới sự lãnh đạo của Tư Mã Cảnh Cung đã chiến đấu dũng cảm, hy sinh vì tổ quốc và bảo vệ thành công Kim Bồ. Chiến công này không chỉ thể hiện tinh thần kiên cường và lòng dũng cảm của các chiến binh Hán mà còn khẳng định vị thế vững chắc của nhà Hán tại vùng biên giới, góp phần bảo vệ Con Đường Tơ Lụa và đảm bảo sự lưu thông thương mại quan trọng của thời đại.